Cửa hàng bánh kẹo ở thị trấn
Kansas về chiều đỏ cháy một màu của khí nóng và quả cầu lửa Mặt Trời. Anne và Betha đi dạo trên con đường rơm vàng, rồi cùng nhau ngả chân nghỉ lại nơi rìa ngôi làng. Các em ngồi trên hai chiếc xích đu bay bằng bánh xe cũ, ít chốc lại đu bay lên cao rồi từng đợt chậm rãi đong đưa nhẹ hai chiếc xích đu.
Các em nói chuyện về nhau và lớp học trong rừng phong cũ đỏ. Betha bảo em thích cây lớn và Anne trông giống như người chăm sóc cho cây con hơn. Anne thì kể một truyện dài về những người dì cậu sinh sống ở trung tâm thành phố mà thi thoảng vẫn ghé nhà em để thăm hỏi cha mẹ.
Dòng sông lấp lánh nắng khiến Betha lặng lẽ hơn cả. Em bảo với Anne rằng em không thích Anne lắm, đứa bạn khiến em yêu quý hơn cả là Agatha, một nhỏ nhà giàu tốt bụng. Anne cười vu vơ mãi, nhưng cũng để ý nghe xem bạn của em muốn nhờ em lắng nghe điều gì! À, Anne nhẹ nhàng bảo với Betha rằng đó cũng là điều em muốn nói cùng Betha.
Ừ, ai trong lớp cũng phải kính nể nhỏ nhà giàu Agatha. Bố nó đã cho người tìm và đóng đất xây trường, còn mẹ nó đã lên thị trấn để đặt người ta đóng bàn ghế cho tụi nó, mỗi đứa lại có một cái ghế riêng. Còn nhỏ Agatha thì rất ham học và tận tình. Nó hôm nào cũng ở lại để coi sóc các bạn quét dọn lớp học. Cả lớp vì rất yêu thích chị Mina nên đã đặt phiếu cho chị được làm lớp trưởng. Thế nhưng, chị Mina chỉ cai quản lớp, còn mỗi lần phải trực nhật, nhỏ Agatha làm được hơn cả.
Hai em đang rất yên lặng thì nhỏ Agatha ghé ngang. Nhỏ nhen vào giữa hai chiếc xích đu, sau đó xoa đầu từng đứa. Nhỏ hỏi các em có muốn đi vào thị trấn với ba và nhỏ không. Rồi nhỏ mừng quýnh, xui xui hai bạn đi về phía trong làng. Xe ô-tô của ba nhỏ đang đợi chúng nó trước nhà nhỏ Agatha, ở phía sân nhà.
Bác Grett, ba nhỏ Agatha, vẫy vẫy tay chào khi bọn chúng đi đền. Bác tiến đến chỗ con gái và cất giọng hỏi rằng các bạn có đi cùng không. Agatha nhỏ nhẹ thưa với ba rằng các bạn sẽ đi. Em còn nói rằng các em sẽ rất vui nếu được ghé vào cửa hàng bánh quy ở thị trấn. Bác Grett bảo “Được thôi!” và cười lên rất tươi tắn.
Nhỏ Agatha và ba của nhỏ mở sẵn hai cánh cửa xe cho Anne và Betha. Các em được chỉ dẫn của nhỏ phải cúi hơi thấp người xuống để vào trong xe, sau đó thì phải ngồi yên, không được nhích người qua lại. Các em nghe và làm theo rất mực đúng đắn. Ba nhỏ bật xe lên và bắt đầu lái xe đi. Đầu tiên là cua qua trái, sau đó băng băng đi thẳng một mạch ra khỏi làng.
Lúc này, trời đã buông hoàng hôn xuống trên nền trời! Không khí dìu dịu mát, còn mặt trời lặn dần sau rán chiều, màu trời cũng chuyển sang màu hồng tím.
Bác Grett dừng xe khi mặt trời đã mất hẳn tia chiếu sáng trên những mái nhà, chỉ còn lại một nửa đốm tròn nhỏ xíu xiu phía xa. Bác cầm theo một phong thư vào trong một cửa hàng da thuộc trong thị trấn. Sau đó, bác hướng dẫn hai anh thợ ở cửa hàng đem ra nào là da bò, nào là lông cừu, sắp đầy cả thùng xe.
Bác Grett chở các em đi vào xa hơn trong thị trấn, qua khỏi một đài phun nước. Anne và Betha đều rất phấn chấn khi nhìn thấy những cửa hàng hoa và thú cưng nơi đây! Các em reo lên thích thú, trong khi nhỏ Agatha hướng dẫn cho các em tên gọi của các loài thú và loài hoa!
Cuối cùng, bác Grett dừng xe ở cửa hàng có hai chiếc kẹo peppermint trên bảng hiệu. Nhỏ Agatha xuống xe và mở cửa xe cho Anne và Betha. Hai em mừng rỡ ôm lấy nhỏ Agatha.
- Wow! – Hai em đồng thanh reo lên.
Betha nói:
- Nơi đây thật tuyệt, chúng tớ rất biết ơn cậu và bác, Agatha à!
- Cậu có thể xin cho chúng tớ thêm một ít bánh bơ và kẹo dẻo gấu chứ? – Anne hỏi bạn. “Tớ nghĩ Betha và tớ sẽ tặng cho các bạn và các em nhỏ một ít!”
Nhỏ Agatha đáp:
- Được thôi Anne! Tớ sẽ xin ba Grett cho các cậu một keo lớn bánh bơ và kẹo dẻo!
Bốn người cùng nhau bước vội ra ô-tô và nhỏ Agatha lại đứng mở cửa xe cho các bạn. Các em vào xe rồi nhưng bác Grett vẫn đang loay hoay sau xe, tìm chỗ trống để cất những keo bánh. Cuối cùng, bác đã nghĩ tới cách sẽ nhờ các em ngồi sang hẳn một bên, trống chỗ để chân để ướm vào hai keo bánh.