Mình vừa đọc một bài viết của bạn Mi Ly: "Sống thật được đánh đồng với việc văng tục mọi lúc mọi nơi?" ở trang web: https://www.msn.com/vi-vn/news/national/s%E1%BB%91ng-th%E1%BA%ADt-%C4%91%C6%B0%E1%BB%A3c-%C4%91%C3%A1nh-%C4%91%E1%BB%93ng-v%E1%BB%9Bi-vi%E1%BB%87c-v%C4%83ng-t%E1%BB%A5c-m%E1%BB%8Di-l%C3%BAc-m%E1%BB%8Di-n%C6%A1i/ar-BB17IppC?ocid=msedgntp
Và mình có một vài phát biểu như sau về việc "sống thật":
- Đầu tiên, xin lưu ý là việc một người có quyết định "sống thật" hay không sẽ ảnh hưởng rất nhiều tới những người xung quanh và toàn xã hội. Bởi vì chúng ta sinh sống dựa vào cách quan sát và trưng cầu phản ứng của mình trong một cộng đồng. Việc một người 'phá vỡ bầu không khí' sẽ khiến người khác phải 'để ý'!
- Thứ hai, thật ra mà nói, nếu nói tục hoặc văng tục, chúng ta không sai đối với ông Tổ nghề nói tục, nhưng lại rất mang tính chống đối đối với Chính phủ nước ta vì chúng ta, theo thuần phong mỹ tục (có nghĩa là sống giản dị và sống đẹp), không đi sau xu hướng nói tục và văng tục.
- Cuối cùng, việc "sống thật" dễ bị bản thân một người nhầm lẫn với việc "khai thật", là "có gì nói nấy", là nếu hiểu sự việc là máu chảy về tim phải khai ngay với người khác hoặc chính mình là "sự việc là máu chảy về tim", hoặc "máu chảy về tim"! Thật ra, "khai thật" chỉ cần thiết khi đứng ở các góc độ mà bàn luận về chuyện khoa học tự nhiên - xã hội. Còn trong nghệ thuật cuộc sống thì chúng ta chỉ cần biết phải sống, không cần biết phải hy sinh hoặc chết đi làm gì!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét